“One match at one time”: Bỏ đi Valverde ơi!

349

Vốn theo đuổi chính sách “One match at one time”, thế nhưng đã đến lúc Valverde cần thay đổi.

Vùi dập PSV Eindhoven ngay trong trận mở màn Champions League, vùi dập SD Huesca với tỉ số không tưởng 8-2, đánh bại đối thủ kỵ rơ Real Sociedad nơi “đất dữ” San Sebastián; Có thể nói khởi đầu hiện tại của Barcelona còn đẹp hơn cả trong giấc mơ của những Cule lạc quan nhất.

Dẫu vậy, vẫn còn điều khiến người ta phải lo lắng, đó là chiều sâu đội hình – vấn đề muôn thưở của họ. Gã không lồ xứ Catalan không thiếu những cái tên lớn. Lionel Messi, Sergio Busquets hay Gerard Pique, không cầu thủ nào không ở đẳng cấp siêu sao cả. Thế nhưng họ đều có một điểm chung, đó là đã lớn tuổi và không thể thay thế.

Lionel Messi không phải bàn cãi khi Messidependencia đã là một cụm từ quá quen thuộc với những ai yêu mến đội bóng sọc đỏ xanh. Thế nhưng trường hợp của Sergio Busquets và Gerard Pique mới là chuyện đáng bàn.
Đầu tiên là Busquets. Ai cũng biết, cùng với Messi, cầu thủ người Tây Ban Nha chính là mắt xích quan trọng nhất trong sơ đồ 4-3-3 làm nên thương hiệu của Barcelona suốt những năm qua.

Nếu bạn chưa biết, sơ đồ 4-3-3 tưởng như hoàn hảo với khả năng cung cấp đa dạng những phương án công, lại dễ dàng kiểm soát thế trận và bố trí phòng ngự nhờ cự ly hoàn hảo giữa các tuyến lại có một điểm yếu chết người, khiến cho nó trở nên vô cùng “kén chủ” – yêu cầu đội bóng phải có một tiền vệ phòng ngự thật sự xuất sắc.

Đó cũng là những gì Busquets đã và đang làm. Anh phục hồi lại quyền kiểm soát bóng và nhượng lại nó cho các cầu thủ tổ chức tấn công với một độ chính xác gần như hoàn hảo.

Anh đọc trận đấu để biết nơi nào, khi nào cần sự có mặt của mình và lao đến cướp bóng nhằm bóp chết cơ hội triển khai tấn công của đối thủ “từ trong trứng nước”.

Anh còn trở thành một “extra CB” hỗ trợ cho Pique và Umtiti trong những tình huống khung thành của Ter Stegen thực sự gặp báo động. Nói tóm lại, anh đang là nhân tố không thể thay thế.

Còn Pique, cầu thủ số 3 là thủ lĩnh chỉ huy hàng phòng ngự, là “hòn đá tảng” cản đường bất kỳ ai muốn tiếp cận khung thành của thủ môn Ter Stegen, là người sở hữu cái đầu có khả năng giải nguy cho những tình huống không chiến – thứ mà Barca vẫn rất kém trước giờ. Tương tự Leo và “El Pulpo”, anh cũng không thể thay thế với Barcelona.

Thế nhưng cả Messi, Busquets, Pique hay xa hơn nữa là Luis Suarez đều đã luống tuổi. Năm tháng qua đã không còn cho phép họ có thể căng sức ở cả ba đấu trường Champions League, La Liga và Cúp Nhà vua.

Một cầu thủ dù đẳng cấp, kỹ thuật, tinh tế nhưng khi không có nền tảng thể lực sung mãn gồng gánh, mọi thứ đều là vô nghĩa.

Chính sách “one match at one time” – tạm dịch “một thời điểm, tập trung một trận” của Valverde đã đến lúc cần thay đổi. Thay vì tung ra đội hình tối ưu để chiến thắng trong mọi trận đấu, Valverde nên cố gắng đặt tầm nhìn xa hơn, để các trụ cột được nghỉ ngơi nhiều trong những trận cầu đối thủ không phải quá mạnh.

Thất bại đầy tủi hổ trước AS Roma tại Champions League năm ngoái chính là minh chứng rõ ràng nhất cho bài học: Khi bắt những đôi chân mệt mỏi ra sân, bạn sẽ phải trả giá.